Tôi đã chứng kiến tận mắt xác các thuyền nhân đi cùng trên tàu đã phải thả xuống lòng biển mênh mông ...5 tuổi , 7 tuổi , phụ nữ , đàn ông trẻ vừa ra khỏi tù CS vượt biên cùng vợ con thơ dại , lên boong tàu tìm nước uống cho con , chẳng may sóng đánh cuốn dạt xuống biển khơi giữa đêm khuya . Những tấm hình và hành lý không ai nhận vì những người chủ của nó đã bị sóng cuốn trôi khi tàu bị bể giữa đêm đông mưa bão !!!
Chị Kim Cương ơi , tôi đã giận điên lên khi chị nhởn nhơ trên vùng đất của những người tỵ nạn CS chúng tôi . Chị có thấy mình hèn và nhục nhã không ? Chị có thấy tội nghiệp cho dân lành đang sống trong cái chủ nghĩa mà chị từng ca ngợi khi chính CS mới là bọn bán nước .
Nếu chị cảm thấy mình sai , chị nên xin lỗi đồng bào và những người lính VNCH .
41 năm về trước ....
Theo lời kêu gọi trên Đài Phát Thanh của KC . Tôi và rất đông các cô chú anh chị ca nghệ sỹ ,nhạc sỹ có mặt kẻ đứng người ngồi sau sân và dọc theo hai bên hành lang trụ sở Hội Nghệ Sỹ chờ đợi chị KC . Tôi ngồi trò chuyện cùng chú Tùng Lâm phía sau sân . Tôi chú ý thấy cô Ngọc Nuôi chạy vào khuôn mặt đầy nước mắt :" Anh Hùng ơi anh Hùng ! Anh đi bỏ mẹ con em ..." . Chị KC xuất hiện, thấy chú Lâm và tôi , chị ngồi cạnh tôi . Tôi nhìn chị rưng rưng :" Em buồn quá chị ơi !"
Chị kéo đầu tôi ngã vào vai chị, vỗ về vuốt tóc tôi :" Đừng buồn em , chị em mình rồi sẽ được Giải Phóng ra khỏi bốn bức tường ! " Tôi sững sờ ,ngỡ ngàng đưa mắt nhìn chú TL, nước mắt tôi đã rơi từ bao giờ và khựng tại lúc đó. Tôi thầm nghĩ , mình đâu có bị ai nhốt trong tù đâu ? Mình vẫn đang đi hát , đi làm lo cuộc sống cho gia đình mà !? Chị KC nói lớn : " Mọi người vào trong , đến giờ họp ." Chị nắm tay tôi, kéo tôi đi cùng chị vào trong phòng họp .Chị KC ngồi ngay đầu bàn chủ toạ .
Chiếc bàn thật dài , đông đủ anh chị em ca nghệ sỹ , kẻ đứng người ngồi, chờ đợi xem chuyện gì sắp tới . Chị kéo tôi ngồi cạnh bên tay mặt của chị , chú Tùng Lâm ngồi kế bên tôi . Nhạc sỹ Nguyễn Đức ngồi sát phía bên trái của chị Kim Cương .
Bắt đầu buổi họp , chị dõng dạc tuyên bố :
Ngày xưa bọn Thiệu Kỳ bán nước còn hiện diện trên Quê Hương ta , tôi phải núp dưới danh nghĩa Làng Cô Nhi Long Thành .Hôm nay chúng ta đã đánh cho Mỹ cút Nguỵ nhào . Tôi ra lệnh cho anh Nguyễn Đức lập những tiểu tổ , để chúng ta thành lập Biệt Đội Văn Nghệ ....." , chú Tùng Lâm nghiêng đầu nói nhỏ vào tai tôi :" "Tuyến khóc nữa đi con , mầy khóc nữa đi con " .
Tôi thất vọng não nề Trong khi chị KC thao thao bất tuyệt , tôi không còn nghe hay không muốn nghe gì nữa cả . Trời ơi ! Thần tượng sụp đổ !
Anh La Thoại Tân có lần kể cho chúng tôi nghe trong khi tập kịch tại Mỹ vào năm 1984 như sau :
" Trước khi mất nước , Kim Cương mời đi hát và cho biết tụ tập tại Làng Cô Nhi Long Thành . Đợi tới chiều mà vẫn chưa khởi hành , anh hỏi là sao chưa đi ,rồi chừng nào mới hát ? "
Kim Cương nói :" Chút nữa lên xe nghệ sỹ ngủ một giấc là tới nơi hát ." Anh La Thoại Tân nói tiếp : " Trời ơi ! Chờ đợi mệt quá , lên xe , anh em ai cũng ngủ . Chừng tới nơi mới biết nó đưa vô rừng hát cho VC ! "
Viết bởi nghệ sỉ cải lương Kim Tuyến.
No comments:
Post a Comment